Khúc hát bối rối còn vương trên đầu môi
Em đang chơi vơi có nghe nhịp rối bời
Mong manh đang trôi tìm kiếm những giấc mơ xa vời
Mang theo đơn côi bủa kín quanh bên đời
Em như ôm đớn đau tơi bời
Rồi mình sẽ nghe mùa xuân hát
Sưởi ấm cuộc đời
Mong chờ còn vương trên ngón tay
Để anh mang trái tim chẳng đổi thay
Đưa vào ngày thương đau có nhau
Em sẽ chẳng phải cô đơn nữa đâu
Vệt nắng trên cao ngời ngợi
Gió lay tóc còn thưa
Nhớ mong thêm người ơi
Ngày mai chờ anh đón đưa
Dáng ai bên kia đường
Tập quen lời yêu giản đơn
Ngơ ngác thế nào
Sớm mai khi thức dậy
Trời xanh thì vẫn có mây
Hát cho bao đổi thay
Nhẹ ru nàng vào giấc say
Đưa theo dịu êm giăng lối
Từ nay sẽ ấm áp hơn
Em không cô đơn
Đọng trên mắt
Chút vương vấn của khát khao trong tim nàng
Đừng che lấp vệt nắng nhỏ nhoi, lẻ loi mang theo lỡ làng
Cùng si mê nhân gian
Và tin yêu đang mang, đừng đánh mất.
Ngày em đi đến
Vùng trời đơn côi
Hoà cùng trăng sao đếm
Vài nhịp rối bời
Bận lòng chi phút giây kia trôi xa,
Mượn gió kia bay ngang qua
Đặt vài câu ấm áp để em gối đầu
Lần đó, trời trở gió
Ghé qua với đôi tay nhỏ bé
Và sẽ chẳng cô đơn nữa đâu.